Đánh giá chuyên môn We_Are_Never_Ever_Getting_Back_Together

Đánh giá chuyên môn
Nguồn đánh giá
NguồnĐánh giá
Billboard85/100[22]
Common Sense Media[23]
Digital Spy[24]
Rolling Stone[25]
Một số nhà phê bình cho rằng bài hát chịu một số ảnh hưởng nhất định từ âm nhạc của Avril Lavigne.

Kể từ khi phát hành, "We Are Never Ever Getting Back Together" đã nhận được nhiều đánh giá tích cực từ phía các nhà phê bình âm nhạc. Robert Myers của tờ The Village Voice cảm thấy bài hát mặc dù "hay" nhưng vẫn chưa phải là bài hát hay nhất mà Swift có thể thực hiện được. Cô cho rằng Swift quyết định chọn bài hát này làm đĩa đơn đầu tiên là vì mục đích thương mại: "Tôi nghi ngại 'Never Ever' gần như sẽ là bài hát hay nhất trong Red; đây là một trích đoạn, một dấu hiệu cho những người hâm mộ của cô ấy về những gì sắp diễn ra. Điều này nghe giống như một phép toán thương mại tồi tệ nhất vậy, nhưng tôi lại không nghĩ như thế. Sự kết nối của Swift với khán giả có lẽ còn quan trọng hơn cả sự kết nối của cô ấy với những người bạn trai. Và ở đây có một nét tài hoa: đoạn nói chuyện ngắn ở sau phần middle 8."[26] Grady Smith của tờ Entertainment Weekly thì lại đưa ra một phép so sánh nhỏ với âm nhạc của Avril Lavigne, đồng thời anh cũng ca ngợi "đoạn hook không thể phủ nhận, cuốn hút ngay tức khắc".[18] Trong khi miêu tả bài hát này bằng từ "hân hoan", anh cũng không quên bày tỏ sự quan tâm của mình tới việc "sự đa cảm thiếu niên" trong bài hát đã đánh dấu một bước lùi sau tất cả những cố gắng của cô trong album Speak Now.[18] Jody Rosen từ Rolling Stone cũng đề cao đoạn hook của bài hát này với "một sức sống Stockholm hơn là Nashville. Nhưng vẫn không thể nhầm lẫn được đó chính là Taylor: một mối quan hệ dí dỏm sau khi kết thúc, được mang tới bằng thứ ngôn ngữ không thể bắt chước được của một cô gái rất-con-gái. Và đoạn ngắn này – "I'm just, I mean, this is exhausting. Like, we are never getting back together. Like, ever" – có lẽ là đoạn thoại giang tấu siêu phàm nhất của dòng nhạc pop kể từ khi Barry White qua đời."[25]

Marah Eakin từ The A.V. Club bình luận: "Với tiếng trống đập mạnh, sự nhấn lệch rõ ràng, và ca từ quái đản một cách nhẹ nhàng, đây là một giấc mơ thiếu niên theo phong cách của những bài ca dễ thuộc khác của Swift như "Love Story" hay "You Belong with Me."[27] Trong khi đó, Kevin Coyne của Country Universe lại chấm bài hát này một điểm D và gọi đây là "một bước lùi lớn".[28] James Montgomery từ MTV cho rằng bài hát "ảo diệu" này có thể "đại diện cho một bước ngoặt trong sự nghiệp của cô ấy... Swift đã không còn cảm thấy hứng thú khi phải làm một nạn nhân... [Cô ấy] đã phô bày ra những nét ngang ngạnh và tự do của mình". Anh cũng cho rằng bài hát sẽ "chế ngự được các đài phát thanh... tất cả những thứ guitar sáng láng, óng ánh và những đoạn điệp khúc cừ khôi, mạnh mẽ ấy".[29] Amy Sciarretto của Popcrush ca ngợi Swift vì đã bắt được "cảm xúc chung trong một bài hát lạc quan, quyền lực" và mô tả bài hát này là "một trong những giai điệu bắt tai nhất mà cô từng sáng tác".[30] Jonathan Keefe từ Slant Magazine lại miêu tả "đoạn hook đầy giai điệu" là phần hay nhất của bài hát, nhưng cũng phê bình "ngữ cú khoa trương" của Swift. Anh miêu tả phần phô giọng của cô giống như một "phát súng tịt hoàn toàn", chỉ ra rằng giọng hát của cô đang ở mức độ "khó chịu và giống âm mũi nhất". Tuy nhiên, Keefe cảnh báo rằng cũng khá là "hấp tấp" khi nói bài hát "pop toàn bộ" này "chẳng có gì hơn ngoài một cuộc chia tay nhất thời".[31] David Malitz từ The Washington Post thấy bài hát này quá non nớt và cũng chỉ ra "đoạn điệp khúc rất bắt tai nhưng nếu đây là đại diện cho những gì được chờ đón từ Red, thì thật là khó để có thể trở nên quá vui mừng".[32] Glenn Gamboa của Newsday lại mô tả bài hát này "tràn đầy giai điệu theo một cách pop thú vị, phần nào hơn là phong cách đồng quê hiện đại thường thấy của cô ấy... Một phần phép thuật của T. Swizzle là cái cách mà cô ấy làm cho các bài hát của mình nghe chân thật và vui chuyện và 'Never Ever' cũng không phải ngoại lệ".[33] Billy Dukes của Taste of Country cũng nói rõ rằng "[Swift] đã bắt được cơn nóng giận của tình yêu trẻ lạc lối hơn bất kỳ một ai khác kể từ, ừ thì… [Taylor] Swift" và rằng giai điệu của bài hát rất "khó để nắm rõ ngay."[34] Trong khi đó, Camille Mann của CBS News lại nghĩ rằng bài hát khá "bắt tai".[35]

Rolling Stone xếp "We Are Never Ever Getting Back Together" làm bài hát hay thứ nhì năm 2012 trong cuộc bình chọn cuối năm của các nhà phê bình: "Nó cũng giống như Cuộc chiến giữa các vị thần: Swift, ca sĩ hay người viết bài hát nhạc pop nổi tiếng nhất thế giới, hợp tác với Max Martin, nhà sản xuất người Thụy Điển đại tài đã từng là Dr. Evil của giới trash-disco trong hơn một thập kỷ. Cũng không mấy ngạc nhiên, họ đã bày ra một cơn thịnh nộ tuổi trẻ hoàn hảo dài ba phút về những cô gái nông thôn trở nên điên cuồng trước những chàng trai indie xúc cảm, dẫn đầu các bảng xếp hạng còn nhanh hơn cả khi bạn kịp nói "Thật là hết sức." Đây là một bài hát chia tay mà có thể sẽ có ít cái để nói về chàng trai mà nó nhắm tới hơn là một lượng lớn những cô gái nông thôn giận dữ mà Swift đã đưa tới đỉnh cao của giới âm nhạc.[36] Bài hát này đứng vị trí thứ tư trong "Danh sách 10 bài hát đứng đầu năm 2012" của tạp chí Time.[37] Bài hát cũng được bầu chọn làm đĩa đơn xuất sắc thứ sáu của năm 2012 trong cuộc bầu chọn Pazz & Jop của các nhà phê bình hàng năm lần thứ 40 từ The Village Voice.[38] "We Are Never Ever Getting Back Together" ngoài ra cũng nhận được đề cử Grammy cho Thu âm của nămGiải Grammy năm 2013.[39]

Tài liệu tham khảo

WikiPedia: We_Are_Never_Ever_Getting_Back_Together http://www.aria.com.au/pages/aria-charts-end-of-ye... http://www.aria.com.au/pages/httpwww.aria.com.aupa... http://www.taylorswiftshop.com.au/music/detail.asp... http://www.billboard.biz/bbbiz/genre/country/taylo... http://www.billboard.biz/bbbiz/industry/record-lab... http://www.billboard.biz/bbbiz/industry/record-lab... http://www.billboard.biz/bbbiz/photos/pdf/2012/cou... http://www.mediaforest.biz/WeeklyCharts/HistoryWee... http://www.allmusic.com/album/red-mw0002414735 http://www.altpress.com/news/entry/jimmy_eat_world...